Thư Sinh Hàn Gia

Chương 3: Tử Sinh Cứu Hồ Gia


"các ngươi biết rằng hôm nay tám trăm dặm yêu tà nơi đây đều phải hồn phi phách tán không?".

Nam tử kia nghe xong cười nhẹ nói.

"đại nhân tại sao vậy?".

Hai người không hiểu gì nói.

"bởi vì Thiên Địa một lần nữa tái hiện Đạo Môn quay trở về xung quanh hậu nhân của Đạo Môn tuyệt đối không thể có yêu tà..".

Nam tử cười thân thiện nói.

"Đạo Môn...???".

Hai người kinh sợ ngã xuống đối với thượng cổ trung chính đạo nhất đại tông môn ai không biết.

"ta xin lỗi vậy..".

Nam tử tay cầm Phán Quan Bút định xuất thủ nhưng đột nhiên Bích Thủy lao ra chắn trước hai người rồi nói.

"thúc thúc không được làm hại phụ mẫu ta..".

"hả..".

Nam tử Phán Quan Bút dừng lại nhìn thật lâu bé gái rồi hỏi.

"cháu gái tên là gì?".

"ta tên Bích Thủy..".

Bích Thủy nói rất ngây thơ ngốc manh nói.

"Bích Thủy sao?".

Nam tử nhẹ giọng nói .

"ngươi cũng xứng xưng mình là Thần sao?".

Bầu không khí nhanh chóng bị đánh tan thân ảnh một thiếu niên đi từ trong cánh rừng trúc ra.

"hả..".

Nam tử hơi nhíu mày nhìn lại.

"ngươi chỉ ức hiếp được họ có bản lĩnh nhằm vào ta này...".

Tử Sinh chướng mắt nói ra nhà hắn cách đó chỉ năm trăm mét rất dễ quan sát tất cả Tử Sinh chứng kiến đầu đuôi tức xạm mặt cầm theo Họa Tiên hùng hổ bước ra.

"người phàm..?".

Nam tử khinh thường cười nói cái hắn cần là nội đan của gia đình Hồ Yêu nhìn thấy Tử Sinh can thiệp ánh mắt lạnh lẽo hơn.

"đúng vậy ta là đi không đổi họ ngồi không đổi tên Hàn Tử Sinh giỏi đến bắt ta này...".

Tử Sinh nhổ vài nước miếng đối với loại quan mà chuyên hại dân làm dân chúng ăn không đủ no mặc không đủ ấm lòng Tử Sinh đã rất căm hận còn thần tiên sao mà chẳng từ người phàm.


"Hàn..Gia..".

Nam tử nhíu mày lại cẩn trọng hỏi dò.

"ngươi biết vật này...".

Tử Sinh cười nhẹ tay rút Họa Tiên ra nhìn lại nam tử phong khinh đạm mạc nói.

"Họa Tiên...".

Nam tử giật mình lùi lại ba bước đề phòng nhìn Tử Sinh.

"cây bút đó không bình thường..".

Nam tử bạch y tinh mắt phát hiện huyền cơ trong đó bình tĩnh nói.
"tướng công cây bút đó có gì không bình thường..?".

Thu nhi không hiểu gì cả hỏi.

"ta cảm thấy bút ấy ta đều không đỡ nổi một bút nồng nặc cương dương chi khí Cực Thuần Dương khí này rất đối với Yêu Tộc chúng ta gây ra sát thương lớn..".

Nam tử bạch y nắm chặt tay Thu nhi nói hắn càng khẳng định thân phận Tử Sinh bất phàm...

Nam tử kia tức giận hóa thành làn khói hội họp với Lôi Thần.

"đại ca là người Đạo Môn..".

Nam tử giọng đề phòng nói.

"hả..?. Đến nhanh thật thôi chúng ta đi, đến Thiên Đế cũng phải nể mặt bốn phần chúng ta cũng không thể không nể được đi thôi..".
"Đạo Môn hậu nhân đó là Yêu Tộc nên giết hay không giết tùy ngươi vậy chúng ta còn có công vụ tại thân khi khác gặp..".
Lôi Thần nói xong rồi đi mất Lôi Kiếp cũng từ từ tản đi trả lại bầu trời đầy sao và ánh trăng vốn có nam tử kia nhìn lại gia đình Hồ Yêu một chút rồi cũng đuổi theo Lôi Thần.

"cung tiễn Lôi Thần..".

Tử Sinh nhếch miệng cười nhẹ chắp tay nói.

Nhìn thấy Lôi Kiếp tan biến Tử Sinh mới quay lại nhìn gia đình Hồ Yêu nói.

"các ngươi là Hồ Yêu..".

"ân công chúng ta đích thực là Hồ Yêu..".

Nam tử gắng gượng chắp tay cung kính nói..

Không sai mục đích của Tử Sinh không chỉ vì vậy hắn muốn tìm hiểu năm xưa tại sao Hàn Cẩm đội buôn dĩ nhiên gặp nạn ở Thiên Sơn.

"ngươi sống ở đâu?".

Tử Sinh chầm chậm nói.

"dạ thưa ân công ta cùng phu nhân sống ở Thiên Sơn chân núi cũng được gần hai trăm năm...".

Bạch y nam tử vẫn cung kính nói.

"ngươi biết năm năm trước có một đội buôn gặp nạn ở chân núi Thiên Sơn không?".

Tử Sinh vẫn bình tĩnh hỏi.

"chuyện này..".

Bạch y nam tử có chút ngập ngừng nói.

"nói..".

Tử Sinh chầm chậm nói ra nhưng lòng hắn đều gấp lắm rồi.

"chúng ta đích thực biết hôm đó cũng là sinh thần của Bích Thủy ta đang đi hái trái cây mang về thì cũng đúng lúc thấy một đoàn người đi qua..".

Bạch y nam tử nói chầm chậm.

"thật...?".

Tử Sinh ánh mắt như điện nhì bạch y nam tử hỏi nhẹ.

"ta thật không dám giấu ân công nửa lời nào..".

"hôm đó ta đang đi về thì thấy một đoàn người khoảng hơn năm mươi người đi qua chân núi đột nhiên trên núi lao xuống hơn trăm hắc y nhân cùng đoàn người hỗn chiến ta muốn giúp đỡ nhưng ta cảm thấy có cường đại tu sĩ nên không thể lộ diện...ân công ta quả thực không muốn liên lụy đến Thu nhi và Bích Thủy nên phải đi..".

Bạch y nam tử giọng có chút thất lạc nói đối với hắn có lẽ là chuyện không bao giờ quên được.

"còn chuyện sau đó..".

Tử Sinh có chút mất bình tĩnh nói.

"ân công chuyện còn lại thực tình ta không biết..".

Bạch y nam tử nhìn Tử Sinh nói.
Đăng bởi: